Cõi thu
Thảm lá khô chuyển mình xào xạc
Cố tránh gió thu rờn rợn rét, bẽ bàng
Sa xuống thấp mây vướng cây vơi lá
Ngó không gian phiến từng phiến rơi đầy
Có tiếng lòng ai thổn thức quanh đây!
Hỡi Nai Vàng đâu Mùa Thu Tóc Ngắn?
Xoạt! Con chim rừng vút cao mất dạng
Còn lại trong tay vương vấn mấy lá vàng.
Ngâm sĩ: Hồng Vân