Vớ vẩn

Tuyết tan ướt cánh mộng rồi!
Làm sao tìm đến bên người chiều nay?
Bàn tay ngón nhỏ vờn mây
Chao ôi, mình đã nửa ngày xa nhau!
Thoáng nhìn hàng chữ nôn nao
Phút giây lơ đãng lạc vào mùa thi!
Nắng vàng phai mất rèm mi
Gió xao xuyến lắm, còn gì em tôi!
Trời xanh… Mây trắng… Nhà trôi…
Không gian loãng quá, sao vơi được chiều?!