Ở Niết Bàn

Tự nhiên trời xanh đến lạ lùng
Thấy đến tận bên kia thế giới
Trong như pha lê, mây giăng giăng
Tiên cười, tiên nói, tiên liếc dọc ngang

Ngày lại ngày lão-sinh-bịnh-tử
Đã mấy mùa lận đận nhà thương
Bồ Tát hỏi, có muốn làm Bồ Tát?
Niết Bàn khỏi trực đêm
Tiên thì hiếm khi đau…

Nhìn sau lưng đường trần vời vợi
Băng giá làm trơn lắm dốc mơ!
Tìm đâu ra bóng đa ngồi nghỉ?
Em mình thì nhẹ ngủ như mơ!

Hôn em cho bánh Luân Hồi xoay
Đành gửi trần gian cả kiếp nầy
Thỏ thẻ bên tai em khẽ nhắc,
Ở Niết Bàn anh phải mãi ăn chay!



Ngâm sĩ: Hồng Vân